[Xuyên sách] Tôi Chỉ Muốn Làm Bà Nội Trợ
  • Thế Hải nuốt nước bọt, vốn dĩ cậu ta bày trò nghe lén này là muốn vạch bộ mặt xấu xa của Thắng Nam ra trước mặt Thế Vinh.
  • Từ chuyện anh cho phép cô mang Thế Việt về nhà mẹ đẻ, cậu ta càng thêm quyết tâm thực hiện điều này.
  • Dù sao hai người cũng là vợ chồng, có tình cảm với nhau là chuyện bình thường, nhưng nếu để anh trai bị bà chị dâu trời ơi đất hỡi kia lừa thì nguy to.
  • Thế Hải
    Thế Hải
    - Anh hai à, có phải anh đã bí mật đi đổi một người có khuôn mặt vóc dáng giống chị dâu mang về không?
  • Nếu không sao có thể thay đổi một trăm tám mươi độ như thế?
  • Thế Vinh liếc xéo cậu em trai, dù vậy trong lòng anh vẫn cảm thấy khó tin.
  • Lần trước cô từ một người sợ nước đột nhiên biết bơi đã khiến anh hoài nghi, hiện giờ lại còn bày ra khí thế bức người từng bước hướng dẫn cha dượng làm sao kinh doanh càng khiến người ta khó mà tin được.
  • Thân là người làm ăn anh biết rõ lời cô nói thật sự căn cứ vào kiến thức và kinh nghiệm từng trải mới đúc kết ra được, nhưng một người tham ăn lười làm lại ích kỷ mưu mô như cô có thể hiểu được những thứ này sao?
  • Hơn nữa bắt đầu từ khi nào cô thay đổi nhiều như vậy? Anh thường xuyên đi công tác không ở nhà, nếu muốn biết chuyện chỉ e phải đi hỏi mẹ hoặc người làm thôi.
  • Bên kia Thắng Nam vẫn miệt mài hướng dẫn phân tích lợi hại cho ông Thắng hiểu.
  • Thời gian vô thức đã tới tới giờ cô phải đưa Thế Việt về.
  • Lê Thắng Nam
    Lê Thắng Nam
    - Dượng cứ làm theo lời con, nếu còn gì không hiểu cứ gọi cho con, bây giờ con phải đưa bé Việt về rồi.
  • Ông Thắng (cha dượng Thắng Nam)
    Ông Thắng (cha dượng Thắng Nam)
    - Được được, về khuya không tốt, dượng thấy thằng bé thích mấy món đồ chơi, hay là mang về đi.
  • Thắng Nam gật đầu, bà Hồng và ông Thắng tiễn con gái và cháu ngoài ra xe, đợi đến khi xe chạy mất, bà Hồng mới thẫn thờ hỏi:
  • Bà Hồng (mẹ Thắng Nam)
    Bà Hồng (mẹ Thắng Nam)
    - Những gì con bé vừa nói thật sự có ích sao?
  • Ông Thắng gật đầu.
  • Ông Thắng (cha dượng Thắng Nam)
    Ông Thắng (cha dượng Thắng Nam)
    - Đúng vậy, hơn nữa những gì nó nói còn rõ ràng rành mạch hơn hiểu biết của tôi về thương trường nữa.
  • Đột nhiên ông Thắng quay sang nhìn vợ, nghiêm túc hỏi:
  • Ông Thắng (cha dượng Thắng Nam)
    Ông Thắng (cha dượng Thắng Nam)
    - Có phải lúc trước con bé giấu tài, hiện tại ở nhà chồng sắp sống không nổi nữa mới bộc phát tài năng nâng đỡ sản nghiệp gia đình để làm chỗ dựa cho nó không?
  • Bà Hồng muốn phản bác, không ai hiểu con bằng mẹ, nhưng lời vừa muốn thốt ra lại nuốt vào trong.
  • Nếu là lúc trước bà còn có khả năng tự tin tuyên bố mình hiểu con gái, nhưng ba năm nay hai bên ít qua lại, tuy bà vẫn thương con như cũ, nhưng rốt cuộc vẫn không chắc vì sao con mình đột nhiên thay đổi.
  • Bà Hồng yếu ớt đáp.
  • Bà Hồng (mẹ Thắng Nam)
    Bà Hồng (mẹ Thắng Nam)
    - Chắc là vậy đi.
  • Ông Thắng vỗ đùi.
  • Ông Thắng (cha dượng Thắng Nam)
    Ông Thắng (cha dượng Thắng Nam)
    - Thế thì tốt quá rồi.
  • Hiện tại An An rời nhà trốn đi, nghe nói hùng hạp với bạn bè mở công ty thiết kế thời trang gì đó, nếu Thắng Nam thật sự hiểu kinh doanh, ông có thể nhờ nó chỉ dẫn cho con gái mình đôi chút.
  • Bên này, Thắng Nam và Thế Việt ngồi xe trở về biệt thự nhà họ Trần.
  • Bé Thế Việt vừa vào nhà đã thấy cha và chú út của mình đang ngồi ở phòng khách, nhóc con lập tức nhào vào lòng Thế Hải.
  • Bé Thế Việt
    Bé Thế Việt
    - Chú út.
  • Thế Hải xoa đầu nó.
  • Thế Hải
    Thế Hải
    - Đi chơi nhà ông bà ngoại có vui không?
  • Bé Thế Việt
    Bé Thế Việt
    - Vui ạ, nhà ông bà ngoại có đồ chơi và đồ ăn vặt rất ngon, cậu út còn dạy con học đánh vần nữa.
  • Thế Hải ngẩng đầu lên nhìn Thắng Nam, thấy khuôn mặt cô lạnh tanh không cảm xúc, trong lòng cũng hơi sợ sợ.
  • Chị dâu sau khi thay đổi không còn cảm giác đáng ghét nữa mà chuyển qua đáng sợ luôn rồi.
  • Thắng Nam gật đầu chào Thế Hải, sau đó quay sang nói với bé Thế Việt:
  • Lê Thắng Nam
    Lê Thắng Nam
    - Đã muộn rồi, con lên phòng ngủ đi, nếu không ngày mai không dậy đi học nổi đâu.
  • Bé Thế Việt ngoan ngoãn chạy lên lầu, Thế Hải cũng tìm cách chuồn êm, hiện giờ cậu ta vẫn chưa thể thích ứng với bà chị dâu mới toanh này, tốt nhất nên biến lẹ trước khi có chuyện xảy ra.
  • Trong phòng khách chỉ còn lại Thắng Nam và Thế Vinh, cô ngồi xuống ghế sô pha nhỏ bên cạnh anh, bắt chéo chân, lưng tựa vào thành ghế, trông dáng vẻ điệu bộ toát lên khí thế của một nữ cường nhân.
  • Lê Thắng Nam
    Lê Thắng Nam
    - Ngày mai cô Linh Đan sẽ đưa mẹ của anh đến buổi đấu giá, em nghĩ mẹ của anh sẽ bị luộc đẹp, nên em muốn đi theo.
  • Thế Vinh hơi cau mày.
  • Thế Vinh
    Thế Vinh
    - Chẳng phải Linh Đan là bạn của cô sao?
  • Anh vốn đã nhận ra cô ngu ngốc cung tiền cho người ta, đang định ra tay thu hồi tàn cuộc thì cô đột nhiên thay đổi tính tình.
  • Hiện tại lại nói thẳng Linh Đan không có ý xấu khiến anh càng thêm kinh ngạc.
  • Cô thật sự khiến anh đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.
  • Cô thật sự khiến anh đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác.
  • Lê Thắng Nam
    Lê Thắng Nam
    - Bạn bè plastic thôi, lúc trước em vui nên cho cô ta ít tiền, hiện tại dám tính kế trên đầu em, đương nhiên phải dạy cho cô ta một bài học.
  • Dừng một chút, cô liếc nhìn Thế Vinh rồi nói:
  • Lê Thắng Nam
    Lê Thắng Nam
    - Dù vậy em vẫn cần sự hậu thuẫn của anh.
  • Thế Vinh
    Thế Vinh
    - Lý do?
  • Hai chữ này nghe cực kỳ thực dụng nhưng lại thực tế, anh đang hỏi rất rõ nguyên nhân tại sao anh lại phải giúp cô.
  • Thương nhân chính là như thế, sẽ không làm chuyện bất lợi cho mình, càng không nhúng tay vào việc vô ích không công.
  • Thắng Nam cong cong khóe môi, đáp:
  • Lê Thắng Nam
    Lê Thắng Nam
    - Hợp tác với trang sức NK, thế nào??
14
Trò chuyện với Thế Vinh